Cha ơi con không phải nữ phụ độc ác, nhật ký nuôi con của nữ phụ ác độc

-

Có làn da trắng, mặt xinh (mặc dù tôi lừng khừng mình to lên trông như vậy nào),gia tài bạc triệu (tôi bắt đầu biết việc này sẽ không lâu), không vồ cập tới ai (vì căn bản tôi lưỡng lự rõ họ).

Bạn đang xem: Cha ơi con không phải nữ phụ độc ác

Trên thực tế, bố mẹ tôi sẽ sớm qua đời, công ty tôi tất cả ba các bạn em, ít nhiều đều có ít tật xấu.

Anh cả của tớ vô cùng giỏi bụng, anh ấy đã nhận nuôi năm đứa trẻ, sau khoản thời gian anh ấy qua đời, toàn bộ đều ủy thác mang đến tôi.

Anh hai khinh ghét trần tục, vào ngày thi cao khảo đã kéo Thiếu Lâm Tự, bây giờ đã biến chuyển một phương trượng đại sư với thu nhập hàng tháng là mười nghìn nhân dân tệ.

Còn tôi, bị mù mặt bẩm sinh, phệ như vậy rồi cũng ko thể phân minh rõ anh cả và anh hai, chỉ rất có thể phân biệt nhờ vào giọng nói của họ.

Tôi đặc biệt được gửi tới nhà anh cả để chăm lo cho năm đứa trẻ.

Sau khi được anh ấy nhấn nuôi ko lâu, cả năm đứa trẻ thường rất nghe lời, đứng trước phương diện tôi thì rụt rè không dám nói gì.

Tôi cũng nghe chúng tự giới thiệu bản thân, tôi suy nghĩ ngợi rồi nói: “Tôi thương hiệu là Hạ Thanh Thu, mấy đứa có thể gọi tôi là…”

Tôi mở miệng ý muốn nói ‘chị’, dù sao thì tôi cũng bắt đầu vừa tròn mười tám tuổi.

Nhưng đám trẻ đông đảo gọi bạn anh cả gần cha mươi tuổi của tôi là chú.

Tôi nói: “Cứ điện thoại tư vấn tôi là cô cũng được.”

Thật ra theo pháp luật, tôi không có cách nào dìm nuôi chúng.

Người anh cả đơn chiếc của tôi cũng thiết yếu nhận nuôi chúng.

Nhưng cốt truyện đã bị không nên lệch, phải với sức mạnh kỳ diệu của nó, lúc tôi mới lên đại học đã biết thành ép nên chăm con.

‘Bách khoa toàn thư’ bắt đầu luyên thuyên không xong bảo tôi phải sửa lại cốt truyện nhưng tôi làm như mình không nghe thấy gì.

Tuy tôi không hẳn người tốt nhưng cũng không thể tạo nên sự chuyện ngược đãi trẻ nhỏ như vậy, huống hồ, từ trước đến lúc này tôi còn ko rõ ai là nam chính, ai là nữ chính.

Tôi cũng chẳng mong muốn sửa lại cốt truyện, nếu buộc phải bị diệt trừ thì cứ diệt trừ thôi.

Vì có nguy cơ tiềm ẩn bị hủy diệt mà còn cần yếu sửa được căn bệnh mù khía cạnh của tôi, vậy nên diễn biến này, cũng chỉ nên thứ quăng quật đi vô nghĩa gì.

Có bố cậu bé, một bạn là Trang Du, một bạn là Hà Diệc Dương, một tín đồ là từ Như Đồ.

Hai cô bé, một người là Lâm Diệu Diệu, một tín đồ là Tống Thước.

Tôi quan sát đi chú ý lại, cũng tất yêu tin được mấy đứa trẻ thơ ngây hồn nhiên hàng ngày đều call tôi là cô, sau đây lại rất có thể hắc hóa biến hóa những kẻ bội nghịch diện điên cuồng và độc ác.

Suy mang đến cùng chúng đều rất ngoan, đối với người cứng cáp không bao gồm tình cảm như tôi, cũng bắt buộc kìm được sự yêu thích đối với chúng, tôi bắt đầu quan tâm chúng một bí quyết nghiêm túc.

Ngày trước mấy đứa trẻ rất nhiều học sinh hoạt trại trẻ con mồ côi, sau thời điểm tôi nhấn nuôi chúng, tôi gửi bọn chúng tới học tập tại trường tiểu học gần nhà, tôi đặc trưng mua một chiếc xe Mini
Bus, hệt như xe chuyên dành riêng cho nhà trẻ, chuyển đón bọn trẻ đến lớp tiểu học hàng ngày.

Thỉnh thoảng sống trên lớp có chuyện, giáo viên cũng có thể thông cảm cho những trở ngại của tôi, vỗ vai tôi, cảm khái nói: “Một mình âu yếm cho năm anh em, tè Hà, em vất vả rồi.”

Tôi không chuyển đổi sắc mặt, lưu loát trả lời: “Vâng, đứa nhỏ bé bị sốt rồi, em đề xuất đưa em ấy tới bệnh dịch viện.”

Không phải, thực ra hiện nay lũ trẻ đầy đủ đang ở trong nhà làm bài xích tập.

Nhưng từ khi tôi phát hiển thị dùng lý do này để trốn học là một trong những ý loài kiến hay, năm đứa trẻ em qua mồm tôi đều liên tiếp phải nhập viện.

Thỉnh thoảng tôi cũng sẽ sám hối hai giây: Người trưởng thành như tôi thiệt là vô đạo đức.

Nhưng lần sau tôi vẫn sẽ tiếp tục dùng trang bị thần khí này để xin ngủ phép: người trưởng thành chính là vô đạo đức nghề nghiệp như vậy.

2

Nhà của anh ý cả được trang trí hết sức đẹp, tôi ko động mang đến phòng của anh ý ấy, chỉ sửa phòng khách thành phòng của mình, tôi đã và đang thuê một cô bảo chủng loại tới thổi nấu cho công ty chúng tôi ba bữa một ngày, thuận tiện dọn dẹp vệ sinh.

Hàng ngày bè lũ trẻ làm bài xích tập trên bàn, tôi sẽ gameplay ở bên cạnh.

Đang chơi nửa chừng, gồm một cậu nhỏ bé tiến cho tới cạnh tôi cùng nói: “Cô ơi, tất cả cần nhỏ giúp gì không?”

Tôi chớp đôi mắt nói: “Tiểu Ngư, nhỏ làm bài xích tập hoàn thành chưa?”

“Ôi, cô lại thừa nhận sai rồi.” Cậu bé nhỏ đang làm bài tập trên bàn ngẩng đầu lên, phàn nàn nói: “Con bắt đầu là tè Ngư, nó là từ bỏ Như Đồ .”

“Ừ.” Tôi là tín đồ biết lắng nghe, tất cả sai thì sửa, “ Như Đồ làm bài tập hoàn thành chưa?”

Từ Như Đồ nói khẽ: “Rồi ạ.” Cậu nhỏ nhắn ngồi xuống cạnh tôi nói: “Cả bài bác kiểm tra ngày cơ con cũng đã ôn tập xong rồi.”

Từ Như Đồ là đứa học tốt nhất trong thời điểm đứa trẻ, không thích thì thầm nhưng cũng khá ngoan với nghe lời.

Xem thêm: Làm sao để trở nên xinh đẹp hơn mỗi ngày, 13 cách để trở nên xinh đẹp tự nhiên hơn mỗi ngày

“Vương mang Vinh Diệu, con bao gồm biết chơi không?”

Từ Như Đồ đồng ý nói: “Biết ạ.”

Tôi háo hức đưa điện thoại cảm ứng cho cậu bé xíu và nói: “Con đùa đi, cô xem con chơi cố nào.”

“Vâng.”

Từ Như Đồ khẽ nói, kế tiếp điều khiển Điêu Thuyền là nhân đồ game của tôi, bắt đầu giết địch.

Tôi càng coi càng thấy gớm ngạc, càng ngày càng mở to mắt.

Quả nhiên, học sinh tiểu học vẫn lợi sợ hãi nhất, thật kinh khủng.

Khi tôi đang xem say sưa, một cô bé bỏng cũng chạy cho tới ngồi cạnh, không hài lòng mà ôm lấy eo tôi nói: “Cô thiên vị, bé cũng làm bài tập ngừng rồi, cô nghịch với con đi.”

Tôi thăm dò hỏi: “Diệu Diệu hả?”

“Vâng.”

Nghe thấy tôi phân biệt cô nhỏ nhắn là ai, cô bé nhỏ rõ ràng đã siêu vui, ngẩng phương diện lên cười cợt hạnh phúc.

Cô bé còn lại yên ổn tĩnh hơn nhiều, tách cam chuyển vào miệng tôi và nói: “Cô ăn đi.”

“Cảm ơn tiểu Thước, bé cũng ăn uống đi.” Tôi yên trung ương nhận đồ ăn của cô nhỏ xíu đáng yêu, tôi nói với nhì cậu bé xíu đang ngồi bên trên bàn: “Gần chín giờ đồng hồ rồi, những con chưa viết chấm dứt thì ko thể với mọi người trong nhà xem phim được rồi.”

“A a a!” Trang Du cụ thể đang khó tính nói: “Cái này khó quá đi.”

Một cậu nhỏ bé khác đó là Hạ Diệc Dương, hừ lạnh lẽo một tiếng, dường như đã mất hết kiên trì rồi, vậy tờ giấy đi tới trước khía cạnh tôi nói: “Con viết xong xuôi rồi, tờ kiểm tra nhỏ này đề nghị phụ huynh ký kết tên.”

Tôi quan sát điểm một trăm sáng chói trên đó nói: “Một trăm điểm hả? nhỏ lợi sợ quá, tiểu Dương.”

Từ Như Đồ đang chơi game cạnh bên chợt khựng lại.

Hai cô nhỏ xíu ngồi ở kề bên tôi cũng khựng lại.

“Tờ kiểm soát này đề xuất ký tên hả?”

“Không đề xuất đâu.”

“Được rồi Hà Diệc Dương, con kiểm tra được một trăm điểm, ước ao được cô khen có đúng không?”

Hà Diệc Dương nhanh chóng lấy lại tờ khám nghiệm nhàu nát và nói: “Con, nhỏ không có.”

“Không sao đâu, tè Dương khôn xiết lợi hại.” Tôi đã quen với cảnh này, xoa đầu Hà Diệc Dương nói: “Con qua đây cùng xem phim đi.”

Hà Diệc Dương trong giây khắc không nói gì nữa, rời khỏi chiếc ghế nhỏ tuổi và ngồi xuống bên cạnh tôi.

Từ Như Đồ lại vừa chơi chấm dứt một ván nữa, tôi chú ý số liệu đó mà tâm phục khẩu phục nói: “Như Đồ, nghỉ hè con giúp cô tiến công tới Vương đưa nhé, cô sẽ trả phí.”

Từ Như Đồ nói: “Vâng nhưng con không nên tiền đâu. Con rất có thể chơi thuộc cô.”

“Con với Tiểu Thước cũng có thể chơi cùng cô.” Lâm Diệu Diệu ôm chặt cánh tôi tôi, nói: “Cô ơi, lần này bé cũng đánh giá được một trăm điểm.”

“Các tiểu học bá ở trong phòng chúng ta.” Tôi vẫn quen rồi, xoa đầu đứa nhỏ nói: “Đều cực kỳ lợi hại.”

“Chỉ gồm con không được một trăm điểm.” Trang Du sau cuối cũng vẫn làm hoàn thành bài tập, ủ rũ đi tới, tủi thân nói: “Cô ơi, cô sẽ không còn cảm thấy nhỏ là đứa gàn ngốc chứ?”

Tôi yên ủi cậu nhỏ xíu nói: “Không đâu. Cuộc họp phụ huynh lần trước, gia sư khen bé rất thông minh, điểm số ko quan trọng.”

Bọn trẻ lặng ngắt năm giây.

Tống Thước lay ống áo tôi nói: “Cô ơi, buổi họp phụ huynh tuần sau. Cô định ngồi chỗ của người nào ạ?”

Năm cặp mắt lập tức nhìn châm bẩm tôi.

Tôi để ý đến vài giây, trực tiếp đẩy vụ việc lại và nói: “Các con ra quyết định đi.”

Hầu hết các phụ huynh đầy đủ sẽ thiên vị một đứa trẻ nào kia hơn nhưng mà tôi thì khác.

Tôi đối xử với bọn chúng như nhau, nói mang đến cùng, với bốn cách là 1 trong những người cô, tôi còn quan trọng nhận rõ được khuôn mặt của chúng, bởi vậy cũng không thiên vị nổi.

Có vụ việc gì tôi không giải quyết được thì để bầy trẻ tự giải quyết đi.

Người trưởng thành thật sự rất lười.

Nhưng không có bất kì ai lên tiếng, Trang Du nhìn xung quanh một vòng, dè dặt nói: “Nếu đã như vậy. Quả nhiên vẫn phải dùng giải pháp này.”

“Con không đồng ý.” Tống Thước vốn yên ổn tĩnh liền phản bội ứng quyết liệt nói:

“Không thể được.”

“Con cũng không đồng ý” Hà Diệc Dương vội vàng gáp vực lên nói: “Con không muốn oẳn tội nhân tì.”

“ Kéo búa bao, ngoài ra hai người chưa từng thắng lần nào.” Lâm Diệu Diệu đùng một cái hiểu ra, giây tiếp theo sau liền biến hóa giọng điệu nói: “Vậy dùng cái này đi.”

“Cái này sẽ không công bằng.”

“ Kéo búa bao là vô tư nhất rồi, ko công bằng chỗ nào chứ!”

Nhìn thấy lũ nhỏ sắp cãi nhau, tôi kịp thời bức tường ngăn chúng nói: “Thế này đi, họ bốc thăm nhé.”

Từ Như Đồ vẫn yên lặng thì thào mở miệng nói: “Cô nói bốc thăm thì bốc thăm đi, con không tồn tại ý kiến.”

“Con cũng không tồn tại ý kiến, bé nghe lời cô.”

“Con cũng nghe lời cô.”

Năm đứa trẻ ngoan ngoãn trở lại đứng trước khía cạnh tôi, mặc dù tôi không phân minh được ai với ai nhưng cũng có thể cảm hứng được sự thoải mái, chúng thật dễ dàng thương.

Không biết anh cả của tôi đã search thấy mấy đứa trẻ con này sống đâu, sao mà lại lại đáng yêu và dễ thương như vậy chứ, thậm chí khiến cho tôi còn không đưa ra quyết định được ngồi ghế của người nào trong cuộc họp phụ huynh, thật sự có người không tiếc mà vứt quăng quật chúng ư?

Khi tôi nghĩ vì vậy bèn xoa đầu chúng, cuối cùng vẫn đề nghị tự mình ra tay, gọi điện thoại thông minh cho giáo viên chủ nhiệm lớp.

Trên đời này, lắp thêm tôi rất đầy đủ nhất đó là tiền.

Vậy là cuối cùng, vào buổi họp phụ huynh, tôi ngồi vào loại bàn khủng mà cô giáo đặc biệt chuẩn chỉnh bị, năm đứa trẻ ngồi xung quanh tôi,các phụ huynh xung quanh nhìn tôi với góc nhìn kỳ lạ, nhưng lại tôi không để tâm.

Bầu không gian của buổi họp phụ huynh trường đái học khôn xiết thoải mái, giáo viên nhấn mạnh kỷ lý lẽ và thói quen học tập tập, tôi tráng lệ và trang nghiêm lắng nghe, vừa ghi chép vừa xem bài xích kiểm tra bên trên bàn.

Bọn trẻ con vừa trải qua kỳ thi thân kỳ, cả năm đứa trẻ em đều dành được thành tích rất là tốt, đúng là tiểu học tập bá, trước mặt tôi gồm tám chín tờ đạt một trăm điểm, sót lại đều là chín tám, chín chín điểm.

Không hồ hết vậy, các lần giáo viên điểm danh tuyên dương phần nhiều nghe thấy thương hiệu của đám trẻ bên tôi.

Kỷ quy định trong lớp tốt, thói quen học hành tốt, lễ phép lại ngoan ngoãn, làm bài tập tất cả độ đúng mực cao, phân phát triển toàn diện đạo đức, trí tuệ, thể chất, nghệ thuật…

Nghe các lời khen của giáo viên, trong tâm tôi cảm giác rất thoải mái.

Cảm dìm được ánh nhìn của những phụ huynh bao quanh chuyển từ kỳ dị sang ganh tỵ, tôi ưỡn thẳng lưng, vừa mới trưởng thành đã được trải qua xúc cảm vui sướng khi nuôi dạy đàn trẻ.

Giáo viên đưa mang lại tôi tờ danh sách thẻ bảo đảm y tế, tôi nói nhỏ tuổi với năm đứa trẻ: “Sức khoẻ của bọn con các không tệ”. Tôi nói: “Tối nay shop chúng tôi đi ăn ở nhà hàng quán ăn lớn nhé? vào buổi tối cuối tuần đi tới khu dã ngoại công viên giải trí chơi được không?”

Năm đứa nhỏ cũng hợp tác và ký kết với tôi hỏi: “Chúng con ăn KFC đã đạt được không?”

Tôi ra hiệu gật đầu đồng ý nói: “Đặt một thùng cho cả nhà.”

Sau khi kết thúc cuộc họp phụ huynh, tôi chuyển chúng mang lại KFC, cài đặt cho chúng nhiều loại kem mà thông thường chúng ko được phép nạp năng lượng nhiều.

Nữ phụhámgiàu, bởi vì gả vào hào môn ko tiếc lấyđứa nhỏ nhắn raáp chế, ở đầu cuối đứa bébởi vị một lầnngoài ý mong mỏi mà bỏ mình, cô ta cũng rơi vào cảnh kết cục thê thảm.

Trình Hoanđộc thân từ dịp sinh ra, chú ý đứa nhỏ nhắn bên chân nước mắt lưng tròng, cực chẳng đã thở dài, cùng bất đắc dĩ gánh trách nhiệm làm mẹ.

Kết quả nuôi một hồi, người phụ thân trong truyền thuyết kia lại đưa bạn dạng thân mình mang đến cửa!

Trình Hoan: Tôithật ko tính tất cả tình cảm cùng với anh đâu nha! !

Nam chính mang lại cửanhíu mày: . . . Không tồn tại người khác.


Các chương bắt đầu nhất


VIP Chương 260: nước ngoài truyện - Sổ hành trình dài của Tinh Tinh 3 VIP Chương 259: nước ngoài truyện - Sổ hành trình của Tinh Tinh 2 VIP Chương 258: nước ngoài truyện - Sổ hành trình của Tinh Tinh 1 VIP Chương 257: ngoại truyện – Thẩm Khê 2 VIP Chương 256: ngoại truyện – Thẩm Khê 1

Truyện này buộc phải 3,500 LT để sở hữ trọn bộ.

Tiết kiệm 8% (280 LT) so với thiết lập lẻ.

Bạn bắt buộc đăng nhập để áp dụng mua combo


Danh sách chương


Truyện thuộc tác giả

Thập Niên 70: Nhật ký Nuôi con Của bà mẹ Kế


Thập Niên 80: có tác dụng Đoàn Sủng đái Phúc Bảo


Ác Ma Doanh Địa


Bất Hủ Đại Hoàng Đế


Luân Hồi Đại Kiếp Chủ


Truyện sẽ hot
1

Cao Thủ Thâu hương


Huyền Huyễn, Võng du, nhan sắc Hiệp, kiếm Hiệp
2

Vô Thượng Thần Đế


Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
3

Tinh Môn


Hài Hước, Huyền Huyễn, Đô Thị
4

Thanh Liên đưa ra Đỉnh


Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
5

Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ


Huyền Huyễn, Mạt nắm
6

Siêu cấp cho Thần Cơ Nhân


Hài Hước, Huyền Huyễn, Mạt núm
7

Vạn Tộc chi Kiếp


Mạt thế
8

Siêu cung cấp Thiên Phú


Mạt rứa
9

bạt tử Long Đế


Huyền Huyễn
10

Trọng Sinh đưa ra Tối Cường kiếm Thần


Huyền Huyễn, Hệ Thống, Võng du

Truyện hot thuộc thể loại


*

Tà Vương truy tìm Thê


*

Thập Niên 60: Trọng Sinh cố Đổi Vận Mệnh


*

Trọng sinh vào năm 70: lớn Thê hy vọng Xoay Người


*

Thập Niên 80: làm cho Đoàn Sủng tiểu Phúc Bảo


*

Khoa Cử Nghịch Tập: mạnh nhất Nữ Thủ Phụ


danh sách
làm việc
Nguời sử dụng
Tải tiện ích đọc Offline

Tải ứng dụng để buổi tối ưu trải nghiệm!

X
tốc độ tải chương truyện siêu cấp tốc mua truyện về hiểu OFFLINE bất cứ khi nào Nghe AUDIO truyện khi mua bộ combo Điểm danh thừa nhận Linh thạch miễn phí hàng ngày Hệ thống tu luyện Ưu đãi hoàn tới 5% Linh thạch khi mua full bộ cho thành viên tất cả cấp bậc đúng theo thể kỳ dìm thông báo mới nhất của ADMIN
tiếp tục đọc trên web