Thẩm Mỹ, Làm Đẹp Là Tạo Nghiệp Của Từ Tâm, Lời Phật Dạy Cách Làm Đẹp

-

Không trang điểm là 1 trong những “ĐỨC THÁNH TỰ NHIÊN”.

Bạn đang xem: Làm đẹp là tạo nghiệp

Người xuất gia cũng tương tự người tại gia rất cần phải học hiểu với sống đúng tiết hạnh này.

Bản hóa học của con tín đồ dù phái mạnh hay bạn nữ đều thích làm cho đẹp, tuyệt nhất là phái nữ, mặc dù cho là một tín đồ rất xấu, nhưng lại họ vẫn thay trang điểm làm cho đẹp, vì vậy mà các mỹ viện mọc lên khôn xiết nhiều.

Mục đích trang điểm làm đẹp là vì tâm ái dục, chổ chính giữa ái dục luôn luôn muốn mang lại mọi fan phải xem xét và mê man với mình. Đó là vì sao ngấm ngầm bên phía trong thân cùng tâm của bản thân mình để trình bày tâm sắc dục, trung tâm sắc dục tức là tình dục, khi mắt thấy nhan sắc của người khác phái thì tình dục khởi lên. Vì mục tiêu này giới người vợ thường ăn mặc hở hang. Mong mỏi khiêu dâm gợi dục, bây chừ phái phụ nữ thường ăn diện bày domain authority bày thịt theo bạn Tây Phương là nhằm khiêu gợi trọng điểm sắc dục của người khác phái với cũng thiết yếu khiêu gợi trung ương sắc dục của mình. Đối cùng với Đức Phật, Ngài rất làm rõ điều này, yêu cầu cấm môn đồ của mình, nhất là giới tu sĩ: “không mang đến trang điểm làm đẹp”. quán triệt làm đẹp mắt là để diệt trừ tâm nhan sắc dục. Trong khiếp Tăng đưa ra tập 1 trang 9 ở trong đại tạng kinh Việt Nam, đức phật dạy: “Ta ko thấy một nhan sắc nào khác, này những Tỳ Kheo, xâm lăng và ngự trị trung khu người bầy ông như nhan sắc người bầy bà… Ta ko thấy một sắc nào khác, này những Tỳ kheo, đánh chiếm và ngự trị trung tâm người bầy bà, như sắc người bầy ông…”. Đối với phật giáo tâm nhan sắc dục là một trong những tâm ái dục, nó là con phố sinh tử luân hồi; nó là con phố khổ đau; là vì sao sinh ra muôn vàn khổ cực của con người. Vị thế, trong tứ chân lý của đạo Phật, nó là đạo lý thứ hai hotline là “Tập đế”. Tập đế tất cả nghĩa vị trí tập họp các sự khổ đau, hay nói cách khác là vì sao sinh ra mọi khổ đau của kiếp sống có tác dụng người.

Muốn xa lìa trung khu sắc dục, ngoài ra trang điểm, cái đẹp thì không bao giờ xa lìa chổ chính giữa sắc dục ấy được.

Tóc râu đã cạo bỏ, còn gì là đẹp đẽ nữa đâu, cố kỉnh mà các Thầy tuy cạo bỏ râu tóc dẫu vậy còn bổ sung làm đẹp, cạo râu, cạo tóc hay xuyên, áo quần chải chuốt, ủi là trơn bóng. Sang đẹp có nghĩa là y áo bắt buộc may bởi vải hàng nhập, nhiều loại hàng tốt nhất, may y áo đề xuất vừa vặn, ko rộng, không chật, hay sử dụng gương soi mặt, ngắm trước, ngắm sau khoản thời gian đi... Những hành động trang điểm làm đẹp bởi vậy là nuôi trọng điểm sắc dục, thương mến tâm sắc đẹp dục.

Người còn tâm yêu quý sắc dục thì còn trang điểm, còn khiến cho đẹp thì tu hành chỉ hoài công vô ích.

Đạo Phật muốn đào tạo những bậc Thánh Tăng, Thánh Ni A La Hán đề xuất giới nguyên tắc cấm trang điểm cái đẹp là để trọng tâm ly dục lìa ác pháp. Tất cả ly dục lìa ác pháp thì Đức Hạnh tự nhiên Thánh Sa Di này new sống đúng với giữ trọn vẹn. Ai theo phật giáo tu hành ngoài ra trang điểm thẩm mỹ thì không hẳn là Thánh Tăng, Thánh Ni, Thánh Sa Di nữa nhưng là Ma trong đạo Phật, đội lốt Phật giáo nhằm giết Phật giáo. Vị vậy, đều tín trang bị Phật giáo cũng tương tự những fan ngoài Phật giáo, trong khi thấy một vị tu sĩ ăn mặc sang rất đẹp chải chuốt làm đẹp thì nên biết đó chưa hẳn là tu sĩ Phật giáo, mà là Ma đội vệt tu sĩ Phật giáo.

Xưa đức phật lượm vải vóc bó thây ma, vải vứt của fan khác về giặt sạch có tác dụng y áo của mình. Y áo ấy điện thoại tư vấn là áo cà sa (Y phấn tảo), còn bây chừ y áo của tu sĩ Phật giáo vô cùng sang đẹp và đắt tiền, do đó là đi trái lại chủ trương đời sống của đạo phật “Ba y một chén thiểu dục tri túc”. bố y một bát có nghĩa là hạnh ly dục ly ác pháp. Một tu sĩ cơ mà không sinh sống được Phạm hạnh này thì không lúc nào tìm thấy sự giải thoát.

Người cư sĩ mang cúng nhường nhịn y áo mang đến tu sĩ bằng những sản phẩm lụa đẹp sang là cúng nhường sai pháp, để cho tu sĩ trở nên phú Tăng, chứ không thể là bựa Tăng.

Ăn mặc sang đẹp là 1 trong những cách trang điểm làm đẹp; còn trang điểm cái đẹp là phạm giới, là ko ly dục ly ác pháp; không ly dục ly ác pháp thì làm sao được điện thoại tư vấn là Thánh Tăng, Thánh Ni, Thánh cư sĩ, môn sinh của đức Phật?

Muốn cai quản sanh tử luân hồi, mà hành vi trang điểm thẩm mỹ không từ quăng quật thì có tác dụng sao dứt sanh tử luân hồi được?

Mục đích xa lìa trung khu ái dục yêu cầu phải xa lìa sự trang điểm, làm đẹp, do đó những tu sĩ đạo Phật, cho dù nam giỏi nữ, đều cần cạo quăng quật râu tóc, khoác áo cà sa, (áo vải thô xấu, vải liệm thây ma, v.v..), đi chân đất, đầu è cổ không đội nón.

Người tu sĩ của Phật giáo hình dáng phải tạo nên xấu xí thì càng dễ tu. Đó cũng là phương thức ly dục ly ác pháp. Còn trang điểm thẩm mỹ là phương giải pháp nuôi tâm dục cùng ác pháp.

Xưa ông A Nan vì quá đẹp nhất trai đề xuất sự tu tập của ông phải khó khăn với fan khác phái.

Có thân hình đẹp đẽ là dáng vẻ dễ gợi lòng yêu thương, ái dục, khiến cho chúng ta khó xa lìa trung ương ái dục.

Có một cô gái người Nhật bạn dạng vào miếu xin tu, nhưng vị trụ trì khước từ không chấp nhận và bảo cô rằng: “Cô ko tu được”.

- Tại sao vậy?.

- Vì cô quá đẹp.

Sau khi hủy hoại sắc đẹp mắt xong, cô quay trở lại chùa xin tu, lúc này cô được nhận làm đệ tử.

Qua mẩu chuyện trên cho biết thêm sắc đẹp nhất làm cản trở sự tu tập của bọn họ rất lớn, vày thế chúng ta là tu sĩ Phật giáo tránh việc trang điểm, đề nghị giữ gìn giới phương tiện Thánh Đức tự nhiên và thoải mái không trang điểm cái đẹp này nghiêm chỉnh.

Có ý chí quyết trọng tâm xa lìa trung tâm ái dục nên cô gái này sẽ diệt vẻ đẹp của mình có nghĩa là cô sẽ diệt trung khu ái dục của mình, nhờ vào đó trên tuyến đường tu hành theo Phật giáo cô đã bệnh quả Thiền Tông.

Như vậy, hiện giờ đúng theo giới hình thức Phật như quý vị đã biết, tín đồ tu sĩ phật giáo phải luôn luôn luôn cạo bỏ râu tóc, ăn mặc áo quần thô xấu. Đó là một bề ngoài rất quan trọng để xa lìa chổ chính giữa ái dục và ác pháp.

Không trang điểm có tác dụng đẹp là một trong Thánh đức thoải mái và tự nhiên lìa xa chổ chính giữa ái dục mà fan tu sĩ buộc phải nên học tập và cố gắng khắc kỷ bản thân để triển khai cho bằng được Thánh hạnh này. Nhờ vào đó tuyến đường tu tập mới có công dụng hơn.

Kính thưa các bạn đồng tu Phạm hạnh! Thánh đức thoải mái và tự nhiên xa lìa trung khu ái dục, các bạn có duy trì trọn xuất xắc không, sẽ là còn tùy ở các bạn. Nếu các bạn giữ trọn trước mặt cũng tương tự sau sống lưng thì các bạn đã trường đoản cú biết bản thân lìa xa trung khu sắc dục. Xa lìa vai trung phong sắc dục rất có ích cho các bạn, nó hỗ trợ cho thân trung khu của các bạn thanh tịnh, dựa vào thế các bạn mới tiện lợi tu tập thiền định cơ mà không hại lạc vào tà thiền.

Nếu Phạm hạnh này sẽ không giữ toàn diện được thì các bạn tu hành giá thành công vô ích nhưng thôi.

Mỗi giới Đức Phạm Hạnh Thánh Sa Di là hiện thân của sự giải thoát trong Phật giáo.Vì thế, Mười Giới Đức Thánh Sa Di càng giữ gìn trang nghiêm thì thân tâm càng lúc càng thanh tịnh; thân tâm càng lúc càng thanh tịnh thì cuộc sống càng đối kháng giản; cuộc sống càng đơn giản dễ dàng thì sự giải thoát ngay sát kề. Sự giải thoát đã đạt được là nhờ vào sống đơn giản, tự nhiên. Vì thế đời sống đơn giản dễ dàng tự nhiên trước mặt cũng giống như sau sống lưng là xác định cụ thể cho tất cả những người tu chứng. Tín đồ tu chứng hay là không tu bệnh là ở chỗ những giới đức Thánh này, chứ không phải ở vị trí ngồi thiền nhập định 7, 8 ngày tuyệt thị hiện thần thông, phóng hào quang, độn thổ, tàng hình, thay đổi hóa, v.v..

 Đối cùng với Thánh hạnh không đề xuất sửa sang trọng trang điểm làm đẹp, nhưng mà thân tướng mạo lại xinh xắn trang nghiêm một cách dễ dàng tự nhiên thì đó mới thật sự là Thánh Đức Hạnh trường đoản cú Nhiên, đó mới thật sự là chiếc đẹp tự nhiên của một vị Thánh Tăng, Thánh Ni.

Thánh đức thoải mái và tự nhiên ly ái dục là để cho người tu hành bao gồm một dung nghi đẹp tươi hồn nhiên, trong sạch rất trường đoản cú nhiên. Đó là do thân tâm thanh tịnh ko còn độc hại nên không cần trang điểm cái đẹp theo kiểu tự tạo thế tục.

Nhìn qua Phạm hạnh Thánh đức tự nhiên của một vị tu sĩ Phật giáo là chúng ta nhận biết vị này là Thánh Tăng thật xuất xắc Thánh Tăng giả.

Xem thêm: Phụ Nữ Kon Tum: 3 Nhiệm Vụ Trọng Tâm Công Tác Hội Phụ Nữ Lai Châu Nhiệm Kỳ 2021

Thánh Tăng mang thì trang điểm ăn mặc sang đẹp, xe pháo lộng lẫy, cái đẹp ấy là nét đẹp nhân tạo, cái đẹp nhân tạo ra là nét đẹp của tâm dục với ác pháp. Cho nên, giới nguyên lý Phật cấm trang điểm làm đẹp giả tạo không chân thật. Làm đẹp giả chế tác không sống động có nhì điều tội lỗi:

1- Tội lừa đảo người.

2- Tội thiếu sống động với mình.

Lừa đảo người bởi tướng tốt, ăn mặc sang đẹp. Ảnh tận hưởng Bà La Môn giáo nhận định rằng người tu hành phải tất cả tướng tốt, cho những vị tu sĩ nào gồm thân tướng lớn béo, bệ vệ trong cỗ y áo sang đẹp là tướng mạo tốt, là tu hội chứng đạo, theo Phật giáo shop chúng tôi nghĩ rằng thân tướng ăn mặc như vậy không đúng lắm, vì thân tướng khủng béo, vào y áo sang đẹp mắt là tướng của dục lạc. Vẽ vời tiên phật với bố mươi hai tướng tốt, tám mươi vẻ đẹp mắt là nhằm loè hồ hết người theo kiểu kinh sách Bà La Môn thì shop chúng tôi nghĩ rằng đức Phật bao gồm một thân hình quái dị, chứ chưa hẳn thân hình của một con người.

Trang điểm là phương bí quyết làm đẹp giả tạo, chính là thiếu sống động với bản thân với người. Chính vì như thế mà Giới Đức Thánh thoải mái và tự nhiên không make up ra đời để giúp chư Tăng, Ni sống tự nhiên và thoải mái mà tất cả vẻ đẹp tươi hồn nhiên.

Tóm lại, một tu sĩ còn trang điểm cái đẹp là minh chứng tâm ly dục ly ác pháp chưa có. Điều quan trọng đặc biệt là trung khu sắc dục không lìa thì con đường đạo khó khăn thấy.

Nếu tu theo đạo phật mà còn trang điểm làm đẹp là bắt buộc tu theo đạo phật được, đó là 1 điều xác định chắc chắn là báo trước mang lại quý vị biết.

Muốn tìm kiếm tu giải thoát theo phật giáo thì Giới Đức Thánh tự nhiên phải đồng ý thực hành. Sinh sống nghiêm chỉnh không thể vi phạm thì Thánh hạnh này mới rất có thể hiện rõ trong mọi oai nghi của quý vị.

Thánh Đức tự nhiên của một khung hình đã lìa chổ chính giữa sắc dục thì khôn cùng thanh tịnh. Trọng tâm sắc dục lìa xa được, thì thân trung khu của quý vị bắt đầu thật sự thanh tịnh. Thân tâm bao gồm thanh tịnh thì quý vị mới nhập được chánh định, còn thân trung khu chưa thanh tịnh nhưng nhập định thì chỉ là nhập tà định. Do điều kiện này mà lại đức Phật chỉ dạy cho cái đó ta: “giới sanh định” là vậy. Cho nên vì vậy một tín đồ tu nhưng xem hay giới biện pháp thì tín đồ ấy vẫn không khi nào tu tập phiêu lưu sự giải thoát của đạo phật như thật.

Giới là pháp môn hỗ trợ cho tâm ly dục ly ác pháp, còn tà định là pháp môn ức chế tâm làm cho tâm không lúc nào ly dục ly ác pháp được. Mang lại nên, giới ko tu tập nghiêm chỉnh thì oai nghi chánh hạnh không bao giờ có, uy nghi chánh hạnh không có mà tu tập thiền định thì thiền định kia không lúc nào có giải thoát.

Đạo Phật mang giới chính sách làm khuôn pháp tu tập hàng đầu, khiến cho thân trung khu thanh tịnh, oai nghi chánh hạnh rõ ràng, bạn người nhìn vào rất nhiều kính mến với tôn trọng, không có bất kì ai mà không thừa nhận.

Tà Giáo ngoại đạo quăng quật giới khí cụ lấy ý thức vô niệm làm cho tâm, mang đến tâm chính là Phật tánh. Cho nên tu tập bị ức chế tâm, lâm vào định tưởng, khiến cho tất cả những người tu hành băn khoăn đường tu tập quản lý sanh, già, bệnh, chết. Lúc bấy giờ lại còn lạc vào say mê trận của tưởng nhưng không biết, cứ cho sẽ là định tướng tá của thiền định. Trong sách Thiền quan Sách Tấn các Tổ thuật lại công lao tu tập của chính bản thân mình rất là gian khổ. Ba, bốn chục năm mà triệu chứng những tâm lý tưởng, thật là phí uổng công cả một đời tu tập.

Người tu hành theo phật giáo phải lưu giữ kỹ lời dạy dỗ này: “các pháp ác kiêng kị và bắt buộc làm các pháp thiện”. Đó là lời dạy về giới khí cụ của Phật.

Người phạm giới là người làm các pháp ác, tín đồ nào không phạm giới là tín đồ làm những pháp thiện. Người sinh sống trong thiện pháp là fan sống vào Thánh hạnh.

GN - Ngành thẩm mỹ học cho rằng, khi chưa xuất hiện con người trên trái đất này thì chưa tồn tại cái đẹp. Giờ đây đất đá, sông nước, núi rừng, biển khơi cả, trăng sao… đã bao gồm rồi, nhưng chưa xuất hiện cái đẹp, dòng bi, dòng hài, cái cao cả, chưa có gì hết! Đến khi nhỏ người xuất hiện và phát triển đến chừng mực nào đó, cơ hội bấy giờ nét đẹp và dòng xấu, cái thẩm mỹ và mẫu phản thẩm mỹ mới được con tín đồ xác lập.