Biên Quan Xinh Đẹp Tiểu Quả Phụ Xinh Đẹp Ở Biên Quan, Biên Quan Xinh Đẹp Tiểu Quả Phụ
Palatino Linotype
Minion
Segoe UIRoboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Trong làng mạc này, nhằm nhóm tráng hán kia chỗ nào là cả một vấn đề, trưởng buôn bản nghĩ cho nhà mình, nhưng nhà đất của hắn đang cũ, lại có đông người, không biết bọn họ có đồng ý chen chúc không.Không được, đề nghị tìm bên nào rộng rãi, ít fan lại gần cửa thôn, nghĩ đi nghĩ về lại, cũng chỉ bao gồm nhà Đỗ thị.Chỉ là trong đơn vị Đỗ thị toàn thanh nữ nhân, lại thêm hai đứa nhỏ, sao rất có thể nhét thêm một đám bọn ông chứ.Trần trưởng thôn mau lẹ bỏ đi suy nghĩ này, cơ mà nghĩ mãi cũng không tồn tại nhà nào phù hợp hơn, chính vì vậy đành đi tìm Đỗ thị cùng Tống Điềm yêu mến lượng."Ý của làng mạc trường, là muốn bọn họ sang bên Hoa nãi nãi ở lâm thời mấy hôm?"Trần trưởng xóm đáp: "Đúng! Không phải ở lâu, chỉ mấy ngày thôi, bầy họ không có chỗ để chân, của nhà các ngươi còn làm các ngươi xách nước, té củi, trong xã lại trợ cấp cho thêm ít bạc, chớ từ chối."Đỗ thị thuộc Tống Điềm liếc nhau, Tống Điềm cười cợt nói: "Ta không có vấn đề gì, cũng không tồn tại nhiêu trang bị đạ, nếu có thể cùng xóm phân ưu thì là chuyện cần làm."Đỗ thị nghĩ ngợi, cũng cắn răng nói: "Ta cũng vậy! xã trưởng giao ta vấn đề lớn thì không nói, chứ việc cỏn bé này đương nhiên sẽ đồng ý, bọn họ lập tức về dọn dẹp, cho đàn họ đưa vào."Trần trưởng làng mạc thấy nhì người gật đầu liền vui vẻ mỉm cười nói mấy câu tốt.hắn chạy về phía nuốm Hiển Thành, phân tích ý định của mình, ban sơ đối phương còn cau mày, tuy nhiên lúc sau chần chờ nghe được điều gì, lại nháng liếc qua siêu thị nhỏ, liền gật đầu đồng ý đồng ý.Chạng vạng, đường cũng dần dần thành hình, chũm Hiển Thành cùng bảy tám tráng hán, đồng đội lượt đi về phía Đỗ gia đái viện.Mà lũ Tống Điềm đang sớm gửi sang bên Hoa nãi nãi giải pháp vách.Vào cửa Đỗ gia, ráng Hiển Thành liếc góc nhìn Phó Ngạn một cái, hắn phát âm ý bước lên dặn dò chúng tướng sĩ: "Ở trong bên dân thì phải chăm chú một chút! gồm cái gì làm được thì hết sức hỗ trợ, không được tạo thêm phiền toái đến chủ nhà.""Rõ!" Nông thôn đều là nhà ngói, tường mỏng manh nên biện pháp âm cũng không tốt, bên đây khí thế, vị trí kia nghe rõ mồn một. Đỗ thị ai oán cười, vùng dậy nói: "Ta đi xem một chút, lúc này trời cũng tối, sợ bọn họ không quen lại va chạm."Tống Điềm gật đầu.Đỗ thị rất cấp tốc đã quay trở lại, miệng mỉm cười càng tươi: "Bọn chúng ta cũng biết ý lắm, nhất mực không vào thiết yếu phòng, chỉ xum xê ở phòng ngoài."Tống Điềm cũng kinh ngạc, thổ phỉ phần đông biết điều bởi vậy sao!(Editor: không hẳn thổ phỉ mà, oan vượt chị ơi =))))))Đêm ni trời không mưa, mọi tín đồ đều mau lẹ tiến vào mộng đẹp, chỉ với quá nửa đêm, đái Bảo đột khóc nháo lên, nháy mắt, Tống Điềm ngay tức thì tỉnh giấc.Tiểu Bảo luôn rất ngoan, chẳng mấy cơ mà được nhì tuổi, siêu ít lúc khóc đêm như vậy, buộc phải Tống Điềm cũng thấy căng thẳng, vội soát sổ xem bé có nơi nào không thoải mái.Đỗ thị cũng tỉnh, chạy lại xem, mặt mũi tè Bảo đỏ lên, sờ trán, quả nhiên lạnh ran, bộ hạ hai bạn đều luống cuống. Đỗ thị gấp rút an ủi: "Muội muội chớ nóng vội, trẻ nhỏ dại dễ lây lan lạnh, trước tiên cần sử dụng nước ấm lau người hạ ánh sáng cho đứa bé dại đã."Đỗ thị gồm kinh nghiệm, Tống Điềm lập tức gật đầu nói tạ. Chu
Bạn đang xem: Quả phụ xinh đẹp ở biên quan
BookerlyMinion
Segoe UIRoboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Xem thêm: 6 Công Cụ Làm Đẹp Thần Kỳ Mang Lại Hiệu Quả Cao, 12 Dụng Cụ Làm Đẹp Thần Kỳ Mang Lại Hiệu Quả Cao
Noticia TextTimes New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Trong làng mạc này, nhằm nhóm tráng hán kia chỗ nào là cả một vấn đề, trưởng buôn bản nghĩ cho nhà mình, nhưng nhà đất của hắn đang cũ, lại có đông người, không biết bọn họ có đồng ý chen chúc không.Không được, đề nghị tìm bên nào rộng rãi, ít fan lại gần cửa thôn, nghĩ đi nghĩ về lại, cũng chỉ bao gồm nhà Đỗ thị.Chỉ là trong đơn vị Đỗ thị toàn thanh nữ nhân, lại thêm hai đứa nhỏ, sao rất có thể nhét thêm một đám bọn ông chứ.Trần trưởng thôn mau lẹ bỏ đi suy nghĩ này, cơ mà nghĩ mãi cũng không tồn tại nhà nào phù hợp hơn, chính vì vậy đành đi tìm Đỗ thị cùng Tống Điềm yêu mến lượng."Ý của làng mạc trường, là muốn bọn họ sang bên Hoa nãi nãi ở lâm thời mấy hôm?"Trần trưởng xóm đáp: "Đúng! Không phải ở lâu, chỉ mấy ngày thôi, bầy họ không có chỗ để chân, của nhà các ngươi còn làm các ngươi xách nước, té củi, trong xã lại trợ cấp cho thêm ít bạc, chớ từ chối."Đỗ thị thuộc Tống Điềm liếc nhau, Tống Điềm cười cợt nói: "Ta không có vấn đề gì, cũng không tồn tại nhiêu trang bị đạ, nếu có thể cùng xóm phân ưu thì là chuyện cần làm."Đỗ thị nghĩ ngợi, cũng cắn răng nói: "Ta cũng vậy! xã trưởng giao ta vấn đề lớn thì không nói, chứ việc cỏn bé này đương nhiên sẽ đồng ý, bọn họ lập tức về dọn dẹp, cho đàn họ đưa vào."Trần trưởng làng mạc thấy nhì người gật đầu liền vui vẻ mỉm cười nói mấy câu tốt.hắn chạy về phía nuốm Hiển Thành, phân tích ý định của mình, ban sơ đối phương còn cau mày, tuy nhiên lúc sau chần chờ nghe được điều gì, lại nháng liếc qua siêu thị nhỏ, liền gật đầu đồng ý đồng ý.Chạng vạng, đường cũng dần dần thành hình, chũm Hiển Thành cùng bảy tám tráng hán, đồng đội lượt đi về phía Đỗ gia đái viện.Mà lũ Tống Điềm đang sớm gửi sang bên Hoa nãi nãi giải pháp vách.Vào cửa Đỗ gia, ráng Hiển Thành liếc góc nhìn Phó Ngạn một cái, hắn phát âm ý bước lên dặn dò chúng tướng sĩ: "Ở trong bên dân thì phải chăm chú một chút! gồm cái gì làm được thì hết sức hỗ trợ, không được tạo thêm phiền toái đến chủ nhà.""Rõ!" Nông thôn đều là nhà ngói, tường mỏng manh nên biện pháp âm cũng không tốt, bên đây khí thế, vị trí kia nghe rõ mồn một. Đỗ thị ai oán cười, vùng dậy nói: "Ta đi xem một chút, lúc này trời cũng tối, sợ bọn họ không quen lại va chạm."Tống Điềm gật đầu.Đỗ thị rất cấp tốc đã quay trở lại, miệng mỉm cười càng tươi: "Bọn chúng ta cũng biết ý lắm, nhất mực không vào thiết yếu phòng, chỉ xum xê ở phòng ngoài."Tống Điềm cũng kinh ngạc, thổ phỉ phần đông biết điều bởi vậy sao!(Editor: không hẳn thổ phỉ mà, oan vượt chị ơi =))))))Đêm ni trời không mưa, mọi tín đồ đều mau lẹ tiến vào mộng đẹp, chỉ với quá nửa đêm, đái Bảo đột khóc nháo lên, nháy mắt, Tống Điềm ngay tức thì tỉnh giấc.Tiểu Bảo luôn rất ngoan, chẳng mấy cơ mà được nhì tuổi, siêu ít lúc khóc đêm như vậy, buộc phải Tống Điềm cũng thấy căng thẳng, vội soát sổ xem bé có nơi nào không thoải mái.Đỗ thị cũng tỉnh, chạy lại xem, mặt mũi tè Bảo đỏ lên, sờ trán, quả nhiên lạnh ran, bộ hạ hai bạn đều luống cuống. Đỗ thị gấp rút an ủi: "Muội muội chớ nóng vội, trẻ nhỏ dại dễ lây lan lạnh, trước tiên cần sử dụng nước ấm lau người hạ ánh sáng cho đứa bé dại đã."Đỗ thị gồm kinh nghiệm, Tống Điềm lập tức gật đầu nói tạ. Chu